Thứ Năm, 21 tháng 5, 2020

VỀ NHÀ ĐI CON - TẬP 42

Que huong...BAI SUA

Que huong...BAI SUA



BẠCH ĐẰNG SÓNG DỘI MẤY NGÀN NĂM

Giang san một cõi đế vương nằm,
Hỡi bọn tham tàn ác độc thâm..
Còn nhớ ống đồng chui trốn nhủi,
Có nghe cọc sắt thủng tàu trầm...[1]
Thoát Hoan râu tóc không buồn mọc,[2]
Ô mã miệng mồm mở chẳng âm [3].
Nhục nhã nầy bây khôn rữa sạch,[4]
Bạch đằng sóng dội mấy ngàn năm !!!..

Dương Lam [vophubong]

[1] Trân thủy chiến Bạch đằng, vang dội ngàn xưa, quân Nam 3 lần gíết giặc trên sông đều dùng cọc sắt bịt nhọn ,cắm sâu dưới nước, chờ thủy triều lên dụ địch đại phá…
[2] Thua trận nầy,Thái tử Thoát Hoan và đám tùy tòng quá sợ hải, râu tóc không còn mọc nữa…chui vô ống đồng bỏ chạy về Tàu…
[3]- Thua trận này , Ô mã nhi ,tên tướng giặc phù phủy ác độc,nói phét chuyên nghề hô phong hoán vũ… quá sợ hải mở miệng không còn ra tiếng nữa…

[4] Ðến nay nước sông [Bạch đằng] tuy chảy hòai ,
Mà nhục quân thù khôn rửa nổi […phú Bạch đằng giang... Trương hán Siêu]


Cạn Chén Đêm Nay

lCẠN CHÉN ĐÊM NAY


“Tình đong càng lắc lại càng đầy”,[1]

Tri kỷ tương phùng mấy thuở say.

Bữa tiệc đoàn viên vừa mới gặp ,

Vần thơ sum họp đã bao ngày.

Giang hồ gác mái - thơ giong ruổi,

Lữ khách dừng chân - áo bụi bay.

Ngựa đã buông cương . Mồi đã sẵn…

Bồ đào ta cạn chén đêm nay…

Dương Lam (vophubong)


CHIÊM BAO


Mười mấy năm trời chẳng gặp nhau,

Đời y như một giấc chiêm bao.

Đường xưa ta chẳng còn chung lối,

Quán cũ mình tôi rượu cạn bầu.

Xuân đến thu đi ngày tháng lụn,

Sông mòn núi cạn nghĩa tình sâu.

Nửa khuya thức giấc hồn ngơ ngác

Trong mộng như vừa mới gặp nhau…


CỜ TƯỚNG

Trận đấu vừa ra thấy cũng hiền,
Phe mình tạo được mấy cơ duyên ?
Pháo đầu mã đội - công thành vững,
Sĩ tấn xa tung - giữ trận bền…
Chốt nhập nội cung - thời thắng thế?
Tượng nằm biên trấn - buổi tàn niên !
...Thua keo nầy - ta gầy keo khác,
Chờ chút xem ta gỡ lại liền…


Con biết làm sao trả được công ?...

Chuông gỏ bên chùa vọng Sắc Không,
Vu Lan muôn vạn cánh hoa hồng.
Ơn cha đức trọng cao hơn núi,
Nghĩa mẹ tình dầy thẳm tựa sông.
Vất vả mẹ nằm bên chiếu ướt,
Gian nan cha lội giữa nương đồng.
Ơn cha nghĩa mẹ như trời đất,
Con biết làm sao trả được công ?...
Dương Lam [vophubong]


ĐÀ NẴNG NĂM XƯA

Đà nẵng chiều nao gió thổi buồn,
Bên người em gái buổi hoàng hôn .
Trên triền Non Nước mây thờ thẩn,
Ngoài bãi Thanh Khê sóng dập dồn.
Nắng nhạt tơ chùng tình bãng lãng,
Đàn lơi phím lạc ý chon von .
Nhắn người em gái năm xưa ấy,
Đôi mắt xa xăm có mõi mòn…
Dương Lam[vophubong]


ĐÊM NẰM NGHE LẠNH GIÓ MƯA RƠI

Sầu đong lắc mãi chẳng sao vơi,

Biết trách ai đây lấy nửa lời ?

Gió thổi thuyền trôi muôn dặm nẽo,

Buồn dâng mây nỗi mấy trùng khơi.


Ngày đi bến cũ còn mong đợi,

Buổi đến thề xưa lỡ hẹn rồi…

Nhớ mẹ chín chiều lòng quặn thắt,

Đêm nằm nghe lạnh gió mưa rơi…
Dương Lam[vophubong]


Đêm nghe tiếng hát vọng ven bờ.


Vào đây hoạ góp mấy vần thơ
Vơi bớt tương tư nỗi đợi chờ
Xóm Vĩ luôn mong ngày tái ngộ
Dòng Hương mãi nhớ tuổi sầu mơ
Trường -Tiền gió sớm ai đưa đón ?
An- Cựu đò trưa nắng ngẩn ngơ...
Muôn dặm xa quê lòng khắc khoải
Đêm nghe tiếng hát vọng ven bờ...
Dương Lam [vophubong[


DÒNG ĐỜI
[TặngNg. Ávà Nh.U những ngày xa dđ]

Quen nhau xin cảm tạ ơn người,
Một góc Đường thơ thuở thắm tươi.
Nắng Hạ đong đưa mây lẩn thẩn,
Mưa Xuân hờ hững gió xa khơi.
Nhã Uyên bao tháng rời bè bạn ?
Nguyệt Ánh lâu rồi bỏ cuộc chơi …
Thôi đó dòng đời bình lặng chảy ,
Ngàn năm như gió thoảng mây trôi
Dương Lam[vophubong]


Dù Bắc Trung Nam vẫn một lòng,
Ngàn xưa không thẹn với non sông.
…Cờ rung súng thủ ngừa phương bắc,
Kiếm bạt gươm mài giữ biển đông.
Một cõi trời Nam lừng nỗi tiếng,
Toàn dân nước Việt nhớ tâm đồng.
Làm người phải biết ơn Tổ Quốc,
Đừng hổ danh mang tiếng Lạc Hồng…
Dương Lam[vophubong]


Anh hỏi Sài gòn bao tuyến đưởng?

Ra đi lần nhớ mấy lần vương ?

Ngỏ xưa em có về hong tóc ?

Vườn cũ hoa còn rộn sắc hương...?

Muôn dặm trong mơ hồn cố quận

Trăm năm tĩnh giấc mộng vô thường

Sang xuân gió lạnh buồn xa xứ

Em hỡi Sài gòn mãi nhớ thương


Lâu rồi chẳng ghé lại phuơng nam

Thăm bạn năm xưa - rượu uống tràn

Nốc cạn vầng trăng in đáy cốc

Say hoài giếng mắt đẹp mơ màng ....

Sông nào mây biếc theo dòng chảy

Bến đó tình xanh mãi đá vàng

Mong một ngày rồi qua bến đó

Em về chung một chuyến đò sang…


Xuân  đến chim về rộn hót ca,
Xuân mang  tươi khỏe đến muôn nhà.
Xuân em lữa bén ngàn duyên thắm,
Xuân chị hương nồng vạn sắc hoa.
Xuân của đất trời luôn bất tuyệt,
Xuân trong tâm thức lẽ đâu tà ?
Xuân qua xuân lại rồi xuân đến,
Xuân mãi còn xuân giữa chúng ta…



XUÂN VẪN CÒN XUÂN...
Xuân vẫn còn xuân mãi hát ca,
Xuân đâu đây ở khắp muôn nhà…
Xuân bên chén rượu nồng say đắm,
Xuân cạnh nụ hồng thắm trổ hoa.
Xuân đến sáng nay bên nắng sớm,
Xuân về đêm ấy giữa trăng tà...
Xuân em ,xuân bác ,xuân anh chị,
Xuân mãi là xuân của chúng ta.
Tú lang thang


XUÂN MUỘN
Em về tóc xõa chấm ngang vai,
Đôi má hồng lên nét đắm say.
Mắt biếc thuyền nan như sóng vỗ,
Mày cong dạ sắt cũng van nài.
Trăm ngàn thương nhớ về qua mộng,
Một chút  tơ tình luống tưởng ai ?
Sưỡi chút hương xuân còn lãng đãng,
Cho nồng chăn gối  ấm bờ vai…


SAY THÔI 
Rượu uống say thôi chẳng tính chai,

Sầu vơi chưa cạn , lại dâng đầy...

Người đi ,người đến... thêm ly nữa,

Ai lại ,ai về...chẳng nhớ ai.

Men tõa môi nồng mê giấc điệp,

Tình say má ấp mộng liêu trai.

Đường về cõi lạc non tiên đó,

Một giấc quên vèo chuyện trái tai…




BẮT THANG LÊN THẤY TRỜI CAO QUÁ

Mặc kệ tình đời khóc ,oán,than,
Ăn chưa no ấm nói chi vàng.
Béo cò đục nước quân vô lại ,
 Cướp của bòn tro đám quĩ tàn…
Muôn sự nhọc nhằn dân gánh chịu,
Trăm ngàn uất ức hỏi ai mang…
Bắt thang lên thấy trời cao quá,
Ai  giải giùm người nỗi bất an ???


trang het trang 20
Mơ màng tiếng ngựa hí bay qua... 

Chỉ còn riêng lại cõi lòng ta, 
Một nỗi niềm riêng một chén trà. 
Sương bạc mơ màng đêm giá lạnh, 
Nhạn hồng mòn mõi bóng mây xa. 
Thơ vương khói toả sầu vương mộng, 
Rượu chếnh tình say bóng xế tà, 
Phố núi đèn khuya xin ngủ trọ , 
Mơ màng tiếng ngựa hí bay qua... 





Và đây chút nắng cuối ngày xuân 
Lờ lững mây phai sắc nhạt dần 
Hoa vẫn mơ màng đua sắc lá 
Bướm đang thơ thẩn điểm tô sân 
Ly trà đãi khách còn chưa nguội 
Chén rượu mừng em đã thấy châm... 
Xuân đến ...rồi đi...xuân lại đến... 
Xuân về bao nhịp sống tràn dâng... 
Dương Lam 



  KỶ NIỆM YAHOO...
[họa]
Nhớ buổi nào xưa duới mái tranh
Vần gieo thơ họa sống yên lành
Quê nghèo nắng trải hương thanh thoát
Xứ lạ hoa cài cánh mỏng manh
Ý đẹp lời hay lòng cảm tác
Nhân sanh quả kết hợp duyên thành
Yahoo... ngày ấy bao thương tiếc
Bè bạn theo về giữa trống canh...
  Duong Lam[vophubong]

 


Chiều nay mây trắng lượn từng không,
Ghi giữa tim con một đoá hồng,
Thương mẹ sương chiều qua hốc núi,
Thân cò nắng sớm lội bờ sông.
Gió lùa thao thức bên song cửa,
Lụt lội âu lo giữa cánh đồng,
Mẹ để đời con bao nỗi nhớ,
Ngàn Đời Ơn Mẹ Khắc Ghi Công. 


het trang 42

Thứ Hai, 18 tháng 5, 2020

VỀ NHÀ ĐI CON - TẬP 23

ta ve

BAO CÔNG XỬ ÁN CUNG ĐÌNH tho [trao phung]


BAO CÔNG XỬ ÁN CUNG ĐÌNH

Bao nhiêu bí ẩn chốn cung đình
Bao Chuẩn đăng đàn xử mới kinh
Hoán chúa ly miêu Bàng tặc tử
Dâm ô hủ hóa Quách hoè sinh [1]
Làm quan cướp của mua công lý
Chạy chức tham quyền bán nghĩa tình
Núi của kho vàng tranh vét hết
Bao giờ long kiếm dậy oai linh???  [2]
Duong Lam [vophubong]



CHÚ THÍCH
[1]

Giai thoại nổi tiếng nhất về “Ly miêu hoán thái tử” lấy bối cảnh từ hậu cung Tống triều. Tương truyền rằng: năm xưa, Lưu Hoàng hậu và Lý Thần phi của vua Chân Tông cùng mang thai.

Đến kỳ sinh nở, Lưu thị hạ sinh được một công chúa nhưng không may chết yếu. Trong khi đó, Lý Thần phi lại sinh được một hoàng tử.

Sau đó, Lưu Hoàng hậu cùng nội giám Quách Hòe hợp mưu, dùng một con ly miêu [mèo đen] để đánh tráo với hoàng tử mới sinh của Lý Thần phi, khiến Thần phi vì “sinh ra yêu nghiệt” mà bị đầy vào lãnh cung.

Một thời gian sau, Lý thị bị đuổi ra khỏi cung, lưu lạc nhân gian. Con trai bà được phong làm Thái tử, thậm chí tới lúc kế vị vẫn không hay biết về mẹ ruột của mình.

Sau khi Triệu Hằng kế vị, Bao Chuẫn được lệnh xét xử vụ án Quốc cữu Bàng Dục tham ô hàng cứu trợ cho dân. Trong quá trình điều tra, Bao Chuẫn đồng thời phá được vụ án oan của Lý Thần phi năm xưa, sau đó cung nghênh Lý phi hồi kinh.

[2]
Với thanh long phụng kiếm Bao Công có toàn quyền chém đầu gian thần , phản tặc , tham nhũng...tiền trảm hậu tấu...Oach thật!!!

Sự tích nầy hay lắm tìm đọc:
 Bao Công kỳ án :

https://youtu.be/Ek-GTY767Hc

Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2020

BAO CÔNG XỬ ÁN CUNG ĐÌNH

BAO CÔNG XỬ ÁN CUNG ĐÌNH

Bao nhiêu bí ẩn chốn cung đình
Bao Chuẩn đăng đàn xử mới kinh
Hoán chúa ly miêu phường tặc tử
Dâm ô hủ hóa lũ hồ tinh
Làm quan cướp của mua công lý
Giữ  chức tham ô bán nghĩa tình
Núi của kho vàng tranh vét hết
Bao giờ long kiếm dậy oai linh???  [1]
Duong Lam [vophubong]


[1]Với thanh long phụng kiếm Bao Công có toàn quyền chém đầu gian thần , phản tặc , tham nhũng...tiền trảm hậu tấu...Oach thật!!!

THU

 có phải em về xoã tóc bay?...
làm mây thơ thẩn suốt đêm ngày
 làm trăng mơ mộng êm đềm quá
làm gió sầu buồn lặng lẻ thay..
có phải lá vàng còn nức nở,
cho em mắt lệ thắm còn cay
trăm năm một cõi vô thường đó,
em của tôi và...gió của mây..


Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020

CHỮ TÂM

CHỮ TÂM



CHỮ “ TÂM”
                        Và chuyện bốn bà vợ  Ông Trưởng giả


                        1


Ngaỳ xưa có Ông Trưởng giả già,
Giàu tiền giàu bạc lắm xa hoa .
Đời Ông có bốn  bà vợ.
Cùng sống bên nhau ở một nhà .



Bà vợ thứ nhất Ông thương nhiều,
Mặn tình ,mặn nghĩa, lắm tin yêu.
Đi đâu Ông cũng không rời bước,
Hoan lạc cùng nhau hưởng đủ điều .



Bà vợ thứ hai đẹp tuyệt trần,
Đoan trang, thùy mị , vẹn mười phân.
Gặp nhau Ông thấy lòng hớn hở.
Xa nhau Ông thấy buồn muôn phần .



Bà vợ thứ ba cũng vẹn toàn ,
Ân tình sâu nặng , nghĩa chứa chan .
Nhưng Ông không thương yêu  nhiều  lắm,
Lâu lâu  mới ghé một đôi lần .



Bà vợ thứ tư tánh hiền hòa ,
Nhưng thường hay bị Ông rầy la.
Bao điều nặng nhọc đều gánh vác
Mà thương yêu chẳng đặng mặn mà .


                        2

Bỗng một hôm Ông Trưởng giả gìa,
Biết mình sắp phải bước đi xa,
Bèn kêu bà vợ một đến bảo :
“Ta sắp chết rồi-
Bà hãy chết theo Ta”.



Bà rằng:”Tôi tuy thiệt thương Ông
Sớm tối xưa nay nghĩa vợ chồng .
Tôi rất cám ơn Ông đã tốt ,
Nhưng tôi không thể chết theo Ông.”



Ông Trưởng giả già kêu bà thứ hai,
Nắm tay trìu mến ,khóc , van  nài:
“Ta thương bà lắm-Thương bà lắm,
Bà hãy  vì ta - chết  với ta.”




Bà vợ thứ hai  mới trả lời :
“Hằng ngày Ông quí Chị hơn tôi.
Thì nay Ông hãy cùng với chị,,
Nằm chết bên nhau trọn cuộc đời”.



Ông Tưởng giả kêu bà thứ ba,
Nắm tay âu yếm khóc chan hòa:
“Bây giờ đây tôi đang sắp chết,
Bà hãy vì tôi cùng đi  xa…”



Bà vợ thứ ba  lại khóc ròng:
“Nào đâu tôi dám chết theo Ông,
 Thế nhưng ân tình ta cũng nặng,
Tôi chỉ đưa Ông một đọan đường”.


                    3

Trưởng giả giờ đây quá đổi buồn,,
Vì chẳng có ai lúc lâm  chung,
Gọi ngay người vợ thứ tư đến,
Năn nĩ , ĩ ôi ,lần cuối cùng :


“Giờ đây tôi đã sắp đi rồi,
Bà hãy vì tôi  chết theo tôi,
Khổ vui ta hãy cùng chung hưởng,
Trọn vẹn cùng nhau cuối cuộc đời "



Bà vợ thứ tư mới ngọn ngành :
“Từ lâu  tôi nguyện chết theo anh .
Tôi với anh   tuy hai mà một,
Anh chết làm sao tôi sống đành “.




                  4

Thế Tôn nêu thí dụ đó là,
Người vợ đầu chính là thân ta,
Sống ,hạnh phúc cùng chung hưởng,
Chết cũng đành   thôi cách xa.



Người vợ thứ hai: của cải, bạc vàng,
Được nhiều  vui sướng, hưởng giàu sang,
Chết đi để lại cho nhân thế ,
Nào được mang theo đến suối vàng.



Người vợ thứ ba chính :vợ chồng,
Anh  em,cha mẹ ,với  bà  ông .
Sống  :trọn niềm  ân   nghĩa ,
Chết ,tiễn đưa nhau một đoạn đường.



Người vợ thứ tư  chính TÂM mình ,
Chết còn bị đọa bỡi  VÔ MINH .
Nếu không Tu Tập CON ĐƯỜNG ĐẠO .
Còn  biết nhờ ai ĐỂ CỨU MÌNH ?


vophubong

TRUYỆN ĐỨC PHẬT BÁO ÂN CHA MẸ

TRUYỆN ĐỨC PHẬT BÁO ÂN CHA MẸ 
 
[Thi hóa vophubong]

  
Một thuở xưa Đức Phật 
Ngự vườn Xà Kỳ Quất 
Với mấy vạn Tỳ Kheo 
Và mấy ngàn Bồ Tát... 
 
Chư thiên rãi hoa ngc Hương ngát mấy cõi tri Cùng khen ngợi Như Lai Cu duyên cùng hc đo
 

Khi ấy vào buổi sáng 
Tôn giả A-nan -đà 
Thị giả Đức Thế tôn 
Vào thành đi khất thực... 
  
Cùng đứng ở phía trước
Mẹ con Bà la Môn Cũng đi theo thứ lớp
Xin bố thí canh cơm.....
 
Tôn giả để ý rằng
Mỗi khi được món ngon
Con dâng hết cho mẹ
Còn những thứ hư thối
Con dành hết phần con...
 
A- nan-Đà thấy vậy
Lòng bao xiết vui mừng
Quý hóa thay!những kẻ
Hiếu thảo với song thân...
 
Lúc đó có ngọai đạo
Tà kiến với Như Lai
Khi nghe lời khen ngợi
Bèn lên tiếng chê bai...
 
“Thầy của các anh đó
Mới thật là bạc phúc
Mẹ mới sinh bảy ngày
Chết đi để côi cút...”
 
Tôn giả nín lặng thinh
Khi xong về chỗ Phật
Cầu xin Đức Thế Tôn
Sự hiếu dưỡng mẹ cha
[Pháp Phật dạy thế nào
Xin chỉ chúng con biết...]
 
Đức Phật bảo A-nan
Những điều ông vừa nói
Do tự trong thâm tâm
Hay do người khác hỏi
 
Tôn giả bèn thuật lại
Lời chê bai khác lạ
Của kẻ ngoại đạo kia
[Về mẫu thân của Phật
Như là một nhục mạ..]
 
Đức Thế tôn mĩm cười
Từ giữa trán của Người
 Phóng ra muôn màu sắc
Qua vô lượng cõi Phật
Với vô lượng hào quang
 Và ức ngàn muôn kiếp...
[còn tiếp]
 
 vophubong

 
[...Kỳ sau Đức Phật trả lời A-Nan- Đà]
 

MÌ QUẢNG - PHÚ CHIÊM



MÌ QUẢNG - PHÚ CHIÊM


MÌ QUẢNG - PHÚ CHIÊM

https://www.youtube.com/watch?v=Y7kL1VJUhSo&feature=share  
MÌ QUẢNG - PHÚ CHIÊM

Mỗi sáng tinh mơ, từ làng quê Phú Chiêm (Điện Bàn, Quảng Nam) thanh bình, những gánh mì theo chân các mẹ, các chị tỏa khắp các nẻo đường quê, lên phố huyện hay theo những chuyến xe đò sớm nhất về các huyện lân cận.

Giữa bao nhiêu món quà điểm tâm thơm ngon và quyến rũ, hàng mì Phú Chiêm luôn khá dân dã và thân thương với đôi quang gánh, vài chiếc bàn cùng vài cái ghế trên một khoảng đất trống dưới gốc cây đa, cây bàng,.... Nhưng hàng mì Phú Chiêm lúc nào cũng đông khách, cô bán mì hai má ửng hồng bên bếp than, nụ cười xinh tươi, đôi tay dịu dàng, thoăn thoắt chan mì cho khách.

Người ta thường nói vui rằng, đến Quảng Nam mà chưa ăn mì Quảng thì xem như chưa từng đến. Còn người Quảng Nam hay "nói dóc" rằng, ăn mì Quảng mà chưa từng ăn mì Phú Chiêm thì đừng kể gì hết.

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2020

CHÍNH VỢ HIỀN
 

 

Chẳng phải cà phê cũng thấy ghiền,
Chẳng là rượu mạnh cũng say điên.              
Chẳng là hoa cũng làm ngây ngất,
Chẳng phải gần nhau cũng muốn liền...
Chẳng phải hồn thơ mà cảm hứng,
Chẳng là  sắc đẹp để mơ tiên.
Chẳng là thục nữ xuân đôi tám,
Chẳng phải gì đâu…chính vợ hiền.


Duong Lam [vophubong]